Kedves Magyarországom: Phải lòng một đất nước

Năm mười tám tuổi, trong tay tôi chẳng có gì ngoài hai va-li hành lý, một quyển hộ chiếu và hai tấm vé máy bay. Tôi ném toàn bộ hân hoan, sướng vui, buồn đau, khổ sở, mệt ngoài và vỡ tan xuống Hồ Tây một chiều hoàng hôn oi bức, nhờ Hà Nội cất đi. Gửi lại căn phòng trên tầng ba toàn bộ những con chữ sõng soài trên mặt giấy, gửi lại những cung đường phố cổ quanh co toàn bộ những tiếng thở dài, gửi lại sân trường những kỷ niệm vụn vặt, gửi lại từng nơi tôi đã đến những món nợ tình cảm khó nói thành lời.

Đưa người ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?

Những ngày trước chuyến bay ấy, không biết tôi đã nghĩ những gì và Hà Nội đã nghĩ những gì? Những ngày sau đó chẳng còn tôi nữa, không biết Hà Nội đã nghĩ những gì? Có thật là Hà Nội đã giấu đi những gì tôi gửi gắm, hay lại mang nhớ nhung trải dài lên làn nước lẳng lặng mỗi buổi chiều tàn.

Năm mười chín tuổi, trong tim tôi bỗng có thêm một ngôi nhà thứ hai. Ở một đất nước xa lạ, tôi mải miết kiếm tìm những thứ mình chẳng thể hình dung, miệt mài thu nhận những cảm xúc chẳng thể gọi tên tròn vành rõ chữ. Tôi ném mình xuống một buổi chiều bên bờ sông Danube hiền hòa, cả người ướt đẫm thứ ánh sáng sóng sánh phù hoa. Budapest hào phóng ôm tôi vào lòng, gảy bên tai tôi khúc nhạc tâm tình, chuốc tôi một chén rượu say, nhóm lên trong tim tôi một ngon lửa hồng.

Bạn đã bao giờ nghĩ mình sẽ phải lòng một đất nước khác ngoài quê hương chôn rau cắt rốn chưa? Bạn đã từng tưởng tượng rơi vào tình yêu với một thành phố khác ngoài nơi mình sinh ra và lớn lên? Tôi thì chưa, nhưng tôi nghĩ mình sẽ viết về những trải nghiệm quá đỗi dịu dàng ấy.

Kedves Magyarországom” hay “My dear Hungary“, tiếng Việt có nghĩa là “Hungary yêu dấu của tôi“. Năm mười chín tuổi, rốt cuộc tôi đã hiểu thế nào là về nhà. Năm mười chín tuổi, rốt cuộc tôi đã hiểu thế nào là tình yêu. Tình yêu bản thân, tình yêu con người và tình yêu cuộc sống. Tôi tình nguyện để bản thể nhỏ bé này chìm vào thứ cảm xúc vô ngã vô ưu ấy.

Ngồi xuống đây nhé, uống một ly vang, châm một ngọn nến, bật một bản nhạc dịu êm, để tôi kể bạn nghe muôn màu nhân tình thế thái.

Ngày lặng lẽ trôi – Cuộc sống thường nhật ở Hungary

Một ngày điển hình tại Hungary

Hai bên bờ Danube – Tình yêu ở Hungary

Yêu một người Hungary

Lần đầu ra mắt gia đình người yêu

The world awaits – Học tập ở Hungary

Cảm nhận về trường đại học